Vũ Tiểu Kiều vừa đồng ý nghỉ ngơi, cửa phòng nghỉ ngơi bị đẩy ra từ bên ngoài, Cung Thế Cẩn và Tịch Mộ Quyên đi vào.
Tịch Thần Hãn nheo mắt lại: “Sao anh rể lại đến phòng nghỉ ngơi?”
“Anh nghe mẹ nói em ở chỗ này, chị em muốn nhìn cháu trai, nên qua đây nhìn cháu.” Cung Thế Cẩn cười tươi như hoa, giữ nguyên hình tượng anh rể tốt, không nhìn ra được chút khác thường nào.
“Ai nha, sao sắc mặt của tiểu Kiều lại kém đến vậy? Em dâu đang bị bệnh à?” Cung Thế Cẩn ân cần hỏi.
“Cám ơn anh rể đã quan tâm, em ổn, không khó chịu ở đâu cả.” Vũ Tiểu Kiều vội vàng lên tinh thần, cảnh giác nhìn ông ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây