“Chỉ cần Hàm Nặc mang thai đứa bé, con sẽ nói chuyện với cha mẹ của Hàm Nặc ở bên kia, để Hàm Nặc giữ lại đứa trẻ này là được! Chúng ta sẽ giấu giếm thật kỹ, như vậy đứa bé kia sẽ là của Khải Hiên và Tử Dụ còn gì.”
“Ít nhất đây là huyết mạch của Khải Hiên, tốt hơn nhiều so với Khải Hiên nhận nuôi một đứa bé ở bên ngoài!”
Lương Thục Mẫn sợ Đường lão gia đổi ý, lại tiếp tục khuyên: “Hàm Nặc là người thấu tình đạt lý, sẽ không so đo chuyện này đâu! Đến lúc đó con sẽ nói cho Hàm Nặc biết, Đường gia chúng ta sẽ nhớ kỹ đại ân này của con bé, suốt đời không quên.”
Đường lão gia suy nghĩ, gật đầu rồi lại lắc đầu: “Thục Mẫn, dù sao Hàm Nặc là cô gái chưa lấy chống, chúng ta làm như vậy, có phải là quá đáng lắm không? Làm như vậy là phá hủy hạnh phúc của cả đời con gái nhà người ta.”
“Cha! Hầu hết con gái bây giờ đều không thèm quan tâm đến điều này đâu, huống chi tương lai gia đình chúng ta sẽ giúp đỡ cha mẹ Y Hàm Nặc trong việc kinh doanh, coi như là đền bù, có đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây