Đường Khải Hiên thở hổn hển xông tới, vẻ mặt tràn đầy lo lắng, có thể thấy không tìm được An Tử Dụ, anh lo lắng đến mức nào.
“Khải Hiên?” An Tử Dụ nhìn thấy anh, vội vàng quay mặt ra ngoài cửa sổ, không muốn để anh nhìn thấy nước mắt vương trên khóe mắt của mình.
“Tử Dụ, sao em đi ra ngoài không thèm nói với anh câu nào, em có biết anh lo lắng đến mức nào không, anh còn tưởng rằng em...” Cuối cùng lo lắng trong mắt Đường Khải Hiên cũng tiêu tan, anh ngồi ở bên cạnh An Tử Dụ, dịu dàng nhìn cô.
“Anh còn tưởng rằng em lại rời đi không câu tạm biệt, làm anh rất sợ hãi.”
Trái tim của An Tử Dụ mềm nhũn, quay đầu bắt gặp ánh mắt của anh, nhìn thấy sự lo lắng trong mắt anh, trong lòng cô biết rõ, mình không muốn rời xa anh đến mức nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây