Vũ Tiểu Kiều dính sát người ở trên vách tường lạnh lẽo, cảm nhận được cơ thể mạnh mẽ lại thêm tráng kiện của anh và tiếng tim đập thình thích, trong mắt cô dần bị tầng hơi nước bao phủ.
“Có phải làm nhục tôi thế này, anh cảm thấy rất có thành tựu? Có phải cảm thấy rất vui hay không?”
Anh nhìn thấy giọt nước mắt trong suốt vương trên khóe mắt của cô, trái tim lạnh lẽo khẽ giao động.
Anh nâng ngón tay thon dài lên, nhẹ nhàng lau đi nước mắt vương trên khóe mắt của cô, giọng nói cũng mềm mỏng dịu dàng hơn.
“Tôi đã từng bảo em chờ tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây