Lúc này Vũ Tiểu Kiều mới nhớ tới, mang thai ngốc ba năm thật không sai, sao cô lại quên Tịch Thần Hãn không muốn nhớ nhất chính là chuyện còn bé của anh chứ, cô thật là, cái hay không nói lại nói cái dở!
“Sao cái gì mà sao.”
Tịch Thần Hãn nhìn biểu tình ngốc ngốc của cô chỉ cảm thấy đáng yêu, anh giơ tay xoa đầu cô nói: “Còn không nhanh đi nghỉ ngơi đi, muốn anh ôm em đi sao?”
“Thật ra em cũng không mệt như vậy. Về đến nhà tâm tình tốt nên muốn đi dạo khắp nơi một chút.”
“Không thể! Hiện tại em đang ở cữ, không thể ra gió cũng không thể mệt.” Tịch Thần Hãn mệnh lệnh nói; “Nhanh lên giường nghỉ ngơi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây