Lương Thục Mẫn đã say đến hồ đồ, cơ thể như nhũn ra, mất một lúc mới nhìn rõ người trước mặt là ai.
“Ha ha, ba.”
“Cô nhìn lại cô xem, bây giờ thành cái giống gì! Đã bao nhiêu tuổi đầu rồi còn đểsay tí bỉ thế này! Không biết chừng mực!”
Lương Thục Mẫn cố gắng giữ lại chút tỉnh táo, chỉ là đầu óc vận chuyển vẫn rất chậm chạp, bà ta bỗng nhào về phía Đường lão gia tử.
“Ba!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây