Cao Thúy Cầm cũng chạy tới, biết rốt cuộc Vũ Tiểu Kiều đã thoát khỏi nguy hiểm, cơ thể như lá thu trong gió, lảo đảo rồi ngã sụp xuống, khóc không thành tiếng.
“Tiểu Kiều... đứa bé đáng thương...”
Quý Ninh vẫn còn chút thành kiến với Cao Thúy Cầm, nhưng cũng không muốn gây ầm ĩ ở bệnh viện, hơn nữa bây giờ bà cũng không còn tâm trạng nào mà để ý đến Cao Thúy Cầm nữa, vả lại thấy Cao Thúy Cầm khóc lóc đau lòng như thế, cũng không giống giả vờ, bèn tiến đến an ủi một câu.
“Không sao rồi, đừng quá đau lòng, Tiểu Kiều nhất định sẽ tốt thôi.”
“Đúng vậy, Tiểu Kiều nhất định sẽ không sao hết, đứa trẻ cũng sẽ khỏe mạnh!” An Tử Dụ mừng rỡ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây