“Ta thấy hiện tại Cảnh Hào đã không còn hướng về chúng ta nữa rồi.” Dương Tuyết Như hừ một tiếng: “Đồ vô dụng như vậy, chỉ sợ trong lòng biết mỗi con hồ ly tinh Vũ Tiểu Kiều mà thôi.”
“Thằng bé cũng chỉ vì bị Vũ Tiểu Kiều mê hoặc che mắt.” Cung Thế Cẩn khó xử giải thích.
Trong mắt Dương Tuyết Như bắn ra u quang, nhếch môi một cái.
Cung Thế Cẩn thấy bà ta thay đổi sắc mặt, trông có vẻ rất vui: “Mẹ, có phải mẹ nghĩ ra cách gì hay không?”
“Cảnh Hào luôn ghét ác như thù, quan hệ với Thần Hãn vẫn không tốt lên được, nếu Cảnh Hào tiến vào tập đoàn Tịch thị như vậy sẽ phải tiếp xúc lâu dài với Thần Hãn. Chỉ cần chúng ta ở giữa châm ngòi, hai người kia sớm muộn gì cũng đấu nhau, đến lúc đó còn sợ Cảnh Hào không về phe chúng ta sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây