Cung Thế Cẩn nghĩ mãi cuối cùng cười nói: “Như vậy không tốt lắm đâu.”
Tuy nói để Cung Cảnh Hào tiến vào tập đoàn Tịch nghe có vẻ mê người nhưng vì không để cho một chút lợi ích nhất thời làm che mắt, Cung Thế Cẩn vẫn dự tính cự tuyệt.
“Có cái gì không tốt? Tôi lại rất tin tưởng Cảnh Hào, hơn nữa chúng ta còn là người một nhà, dù sao Cảnh Hào cũng sẽ không hại tôi đúng không? Hay là nói…” Tịch Thần Hãn kéo dài câu nói, trong mắt lóe lên sự lạnh lẽo.
“Hay là nói anh rể không yên tâm tôi dẫn Cảnh Hào đi?”
Đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Tịch Thần Hãn, Cung Thế Cẩn cảm thấy hơi lạnh bốc lên từ đáy lòng nhưng vẫn phải cười thân thiết: “ht, sao tôi có thể không yên tâm cậu mang Cảnh Hào đi chứ. Nếu cậu có thể chỉ dạy cho thằng bé, tôi đây vô cùng cao hứng. Lúc tôi ở nhà vẫn luôn nhắc thằng bé học hỏi cậu nhiều hơn, cậu tự tay chỉ dạy cho thì quả thật không gì tốt hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây