“Mẹ, lúc này lão phu nhân đã không còn, sau này mẹ chính là chủ mẫu của Tịch gia.”
Mục Vân Thi bưng một ly trà, cung kính đưa tới trước mặt Dương Tuyết Như.
Dương Tuyết Như liếc Mục Vân Thi một cái, khóe miệng nhếch lên, cười khẽ: “Tôi chờ nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng hết khổ rồi, hiện tại quan trọng nhất chính là dọn sạch Vũ Tiểu Kiều nữa mà thôi.”
“Mấy ngày nay tổ chức lễ tang cho lão phu nhân, mẹ đã biểu hiện như thế, tất cả mọi người đều nói tình cảm giữa mẹ và lão phu nhân vô cùng sâu đậm, như vậy sẽ có danh tiếng tốt cho mẹ. Mẹ còn nghe bọn họ nói sau này giao Tịch gia vào tay mẹ nhất định sẽ không sai.”
Ý cười trên khóe môi của Dương Tuyết Như ngày càng gia tăng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây