Tịch Thần Hãn đứng ở trên nóc nhà trống trải đón lấy cuồng phong thổi tới, có như vậy mới làm anh tỉnh táo hơn một chút.
“Bà nội…”
Anh ngửa đầu nhìn không trung đen như mực, mây đen cuồn cuộn, che khuất toàn bộ ngôi sao trên trời.
“Cháu sẽ nghe lời người nói…”
“Dù thế nào cháu cũng sẽ lưu lại cho mình một con đường, người an tâm đi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây