An Tử Dụ vừa vào cửa đã nghe thấy âm thanh của Đường Khải Hiên.
“Sao em lại về sớm như vậy? Anh còn định đi đón em đây.” Đường Khải Hiên đang ngồi ở trên sô pha, nhìn thoáng qua An Tử Dụ đã về tới cửa.
“Em… em nhớ anh nên về sớm một chút.” An Tử Dụ nhẹ nhàng cười, nói lời âu yếm, hy vọng chọc Đường Khải Hiên vui vẻ.
Nhưng mà sắc mặt của Đường Khải Hiên vẫn không tốt lắm: “Vậy à, xem như em còn có chút lương tâm.”
An Tử Dụ bỗng nhiên có hơi chột dạ: “Có phải hôm nay anh nhìn thấy…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây