Đường Khải Hiên nhìn bóng lưng của Hứa Lam: “Bà ta sao vậy? Anh thấy hai mắt của bà ta sưng húp lên, giống như đã khóc.”
“Không có gì, bà ta nói trước kia làm nhiều chuyện có lỗi với em, vừa nói lại vừa khóc.”
“Bà ta mà có lòng này, thì đã không phải là Hứa Lam rồi! Em đừng để Hứa Lam dễ dàng lừa dối mình.”
“Em có phải là trẻ con đâu, em biết chừng mực mà.” Đối mặt với sự quan tâm của Đường Khải Hiên, An Tử Dụ hơi xấu hổ.
“Tử Dụ, em sao vậy? Có tâm sự nặng nề gì à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây