“Đừng nói chuyện này cho Khải Hiên biết, con cứ coi như là không biết gì cả, mẹ cầm hợp đồng này rồi đi! Mẹ hứa sau này sẽ đối xử với cha con thật tốt, không tức giận với ông ấy nữa, không ầm ĩ với ông ấy nữa! Sẽ chăm sóc cho cha con chu đáo!”
“Đủ rồi đừng nói nữa! Trong lòng bà biết rõ mình làm thế này là vì ai! Đừng có lôi nhiều lý do ra để phủi sạch trách nhiệm của mình nữa!” An Tử Dụ tức giận nói.
“Tử Dụ, mẹ biết lúc trước mình đã làm rất nhiều chuyện sai lầm, con rất hận mẹ! Con tha thứ cho mẹ lần này đi, sau này mẹ sẽ không làm vậy nữa.” Hứa Lam hạ thấp tư thái, cầu khẩn.
An Tử Dụ suy nghĩ rồi nói: “Tôi có thể không nói cho Khải Hiên biết, nhưng bà phải đồng ý với tôi một điều kiện!”
“Điều kiện gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây