Bầu không khí ở Cung gia chợt trở nên vô cùng lúng túng.
Cung Cảnh Hào vẫn nhìn chằm chằm vào Vũ Tiểu Kiều, ánh mắt kia cực kỳ nóng bỏng, mang đầy nghi vấn, ân cần, thậm chí trong đó còn một số cảm xúc không thể diễn tả thành lời.
Vũ Tiểu Kiều rất ghét Cung Cảnh Hào nhìn chằm chằm vào mình như vậy, nhẹ nhàng kéo kéo Tịch Thần Hãn.
“Chúng ta đi thôi, em mệt mỏi.”
Tịch Thần Hãn cẩn thận đỡ Vũ Tiểu Kiều, mặc dù sắc mặt vẫn lạnh, nhưng cực kỳ dịu dàng với Tiểu Kiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây