Mục Vân Thi cười nói với Vũ Tiểu Kiều.
“Thật ra đây là ý của Tịch phu nhân, nói là bổ dưỡng lại an thai, tôi nghĩ dù sao cô cũng bởi vì chuyện của tôi, nhất định trong lòng có chỗ oán giận, muốn mượn cơ hội này, nói xin lỗi với cô, hòa hoãn quan hệ giữa chúng ta, cho nên bèn tự mình đưa tới.”
Người phụ nữ Mục Vân Thi này luôn nhẹ nhàng dịu dàng, cho người ta cảm giác rất thục nữ.
Có điều Vũ Tiểu Kiều biết, nội tâm thật sự của Mục Vân Thi, nhưng không vô hại lại dịu dàng như vẻ bề ngoài.
“Tôi không hề oán giận ở trong lòng, cũng không cần cô nói xin lỗi với tôi.” Vũ Tiểu Kiều cười, dùng thái độ rất bình thản đối mặt với Mục Vân Thi: “Có điều tôi không có khẩu vị gì, canh bổ dưỡng như thế, cô nên để cho cô uống đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây