“Có điều lúc đó, mẹ không mang thai, mà bây giờ em mang thai, đồng thời còn sắp sinh, đứa bé trong bụng Mục Vân Thi không phải huyết mạch duy nhất của Tịch gia.”
“Cho nên, em cảm thấy Mục Vân Thi không cần thiết ngồi ở vị trí cao như bên cạnh chị cả, chí ít bây giờ cô ta không xứng với vị trí đó.”
Vũ Tiểu Kiều nói âm vang hữu lực, khiến mọi người ở đây không nhịn được vỗ tay khen hay cho cô.
Bởi vì lời Vũ Tiểu Kiều nói vô cùng khí thế, chẳng những châm chọc Dương Tuyết Như, cũng chèn ép Mục Vân Thi, để hai người phụ nữ này trong lúc nhất thời đều vô cùng xấu hổ.
Tịch lão phu nhân nở nụ cười, đôi mắt cười tủm tỉm nhìn Vũ Tiểu Kiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây