Hốc mắt Tịch Mộ Quyên đỏ bừng nhìn Cung Thế Cẩn, ôm ngực, âm thanh bi thiết.
“Cho nên tôi và bọn nhỏ, đều là vật hi sinh của ông đúng không?”
Tịch Mộ Quyên nhìn qua khuôn mặt căng cứng của Cung Thế Cẩn, âm thanh nghẹn ngào nói: “Nhưng ông đừng quên, những gì ông làm bây giờ, những gì ông muốn duy trì, thật ra đều là tự chui đầu vào rọ, cuối cùng gia nghiệp của ông vẫn phải giao vào tay bọn nhỏ, đừng cắt sạch đường lui của bọn nhỏ!”
Gần đây Tịch Mộ Quyên đã biết, Cung Thế Cẩn lại bắt đầu kế hoạch mới, lại bắt đầu dự định chèn ép tập đoàn Tịch thị.
Con ngươi của Cung Thế Cẩn bỗng nhiên co lại: “Bà đang uy hiếp tôi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây