Tịch Mộ Quyên tức giận nói với Cung Thế Cẩn: “Tịch gia vốn không tệ với Cung gia, còn không phải do anh lòng lang dạ thú! Bây giờ thì anh rồi, đề phòng khắp nơi, cẩn thận khắp nơi, tự bê đá đập vào chân của mình!”
“Anh lòng lang dạ thú? Người không vì mình, trời tru đất diệt!” Cung Thế Cẩn gầm nhẹ một tiếng.
“Người thân không quan trọng bằng sự nghiệp của anh sao? Tịch gia chính là nhà mẹ đẻ của em đấy! Mấy năm nay Thần Hãn luôn ghi nhớ em là chị của cậu ấy, luôn dễ dàng tha thứ cho những việc anh và mẹ đã làm! Lần này vẫn không động đến Cung gia, còn không phải do niệm tình thân giữa chúng ta!”
“Sao anh còn đề phòng Tịch gia khắp nơi, sao anh không thể dùng trái tim suy nghĩ xem, lần này Cảnh Hào xảy ra chuyện, nếu không nhờ Thần Hãn giúp đỡ, bây giờ Cảnh Hào đang ở trong tù rồi!”
Tịch Mộ Quyên hét lớn: “Cung Thế Cẩn, anh mãi mãi ích kỷ như thế!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây