Lý thị thầm thở phào nhẹ nhõm, nghe đến câu sau thì càng vui vẻ hơn, trong lòng nói Tang La cứng rắn một chút, ngàn vạn đừng tới.
Trước kia bà ta sợ nam nhân nhà mình còn nhớ thương cái chết của Thẩm Liệt mà lo liệu chuyện bên phía đại phòng, xây nhà không phải là công việc nhẹ nhàng gì, bên nhà tranh kia đến một cái bếp cũng không có, bao ăn lại càng tốn kém, bà ta sợ nam nhân quan trọng mặt mũi, lại mềm lòng, quay đầu lại ôm đồm chuyện làm cơm về trong nhà.
Bán rau dại có thể kiếm được mấy đồng? Đừng đến khi mời người ta đến giúp, không lo được bữa cơm, còn đến nhờ bà ta lo liệu.
Loại mua bán thua lỗ này Lý thị không làm.
Về phần người trong thôn nói xấu sau lưng, cứ nói đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây