Nương tử Trịnh đồ tể nói đến đây vành mắt cũng đỏ hoe, làm mẫu thân, sao nỡ để nữ nhi đi tha hương, nhưng năm xưa... bà ấy nào dám để nữ nhi một lần lại một lần nghe được những lời kia, bây giờ chỉ có con đường này.
“Nương tử ở trong kinh nếu cần người, cho dù là giặt y phục nấu cơm hay nhóm lửa quét sân, hoặc là nuôi gà nuôi vịt, trồng trọt trong thôn trang, nương tử xem xem có thể dẫn Đại Nữu của ta đi theo được không?”
Tang La nghiêng đầu nhìn Trịnh Đại Nữu ngồi ở bên kia có chút căng thẳng, nói: “Giặt y phục nấu cơm quét sân có lẽ không thiếu người, nhưng Đại Nữu tỷ nếu muốn đến Kinh Thành xông pha một phen, sau này bên ta cũng sẽ kinh doanh một số thứ, luôn có việc cho tỷ ấy làm.”
Nương tử Trịnh đồ tể nghe vậy vui mừng khôn xiết, nắm tay Tang La: “Ta phải cảm ơn nương tử thế nào đây.”
Trịnh Đại Nữu cũng kích động đứng dậy, trên mặt tràn đầy vui sướng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây