Sớm tinh mơ, thuyền vừa mới đến Kinh Thành, vừa xuống thuyền, Chu Thôn Chính và Trần Hữu Điền mơ mơ hồ hồ bị Tằng Tử Khiên dẫn thẳng vào Hoàng cung, Tằng Tử Khiên bảo đứng đâu thì đứng đó, chân chưa từng nhích một bước, toàn thân chỉ có cổ và mắt là linh hoạt nhất, nhìn trời nhìn đất nhìn bốn phương, Hoàng cung sao, thật là khí phái.
Thậm chí đến cả thị vệ cầm giáo ở phía xa cũng thấy lạ, mắt hận không thể có thêm chức năng ngoằn ngoèo, có thể vào đại điện mà Tằng Tử Khiên vừa mới vào đó, xem xem Hoàng đế và văn võ bá quan nghe nói là đang nghị sự ở bên trong.
Cổ và mắt đang nhiệt tình xoay chuyển, trong đại điện có một tiểu nội thị cầm phất trần bước nhanh ra, đi thẳng đến chỗ bọn họ.
“Hai vị có phải là thôn dân Đại Hưng Trang theo Tằng đại nhân đến không?”
Chu Thôn Chính và Trần Hữu Điền đều có chút ngơ người, Chu Thôn Chính gật đầu: “Đúng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây