Ám Thất đang muốn cáo lui, hoàng đế mở miệng gọi người lại: “Lát nữa tự mình tìm Sầm Hỉ nhận hai mươi lượng bạc, lần sau trở về giúp trẫm mang thêm hai bình.”
Mắt Ám Thất sáng lên, miệng đã sắp nhếch đến mang tai rồi, còn rụt rè nói một câu: “Thánh thượng, một bình chỉ cần một lượng.”
“Vậy ngươi lấy hai lượng?”
Nụ cười trên mặt Ám Thất cứng đờ, Hoàng đế vui vẻ: “Đi đi, còn lại là thưởng cho ngươi, có mấy đồng bổng lộc đừng có ăn cho hết, qua mấy năm nữa rời khỏi Ám bộ đừng ngay cả tiền cưới vợ sinh con cũng không tích cóp được, khiến người ta cho rằng trẫm bạc đãi thuộc hạ.”
Ám Thất vui vẻ, nói mấy câu cảm ơn rồi hí ha hí hửng rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây