Chử Kỳ Xương vội vàng tiếp lời: “Chư vị có điều không biết, món này không có quan hệ gì với Trịnh gia, vốn là món Thẩm gia tự mình nấu được, vị Tang nương tử được Thánh thượng của chúng ta khen thưởng cũng không phải xuất thân tiểu hộ, xuất thân Tang thị quận Đông, có thể coi là đồng hương với Thứ Sử phu nhân của chúng ta.”
Rồi nói ba hai câu nói Lê Kỳ ở vùng Thiệp Châu chỉ có Trịnh gia mới có cho Thẩm Liệt nghe.
Thẩm Liệt học ở Châu Học vài tháng, cũng coi như là khá hiểu biết tình hình Thiệp Châu, tất nhiên là biết Trịnh gia, chỉ là chưa bao giờ cảm thấy nhà mình sẽ có quan hệ gì với Trịnh gia, cho nên đồng môn nhắc đến Trịnh gia hắn nhất thời căn bản không nghĩ đến Trịnh gia kia. Giờ nghe Chử Kỳ Xương dăm ba câu nói điểm mấu chốt trong đó với hắn, hắn mới biết lý do vị đồng môn kia nói vậy, hắn vẫn rất bình tĩnh, cũng không thấy tự đắc, chỉ cười nói: “Thật sao, vậy cũng là trùng hợp, vậy các vị ăn thử xem, thứ này ăn khi còn nóng mùi vị sẽ ngon hơn một chút.”
Nói xong liền ngồi xuống, gọi mọi người bắt đầu dùng tiệc, lại nói hiện nay mọi nơi đều thiếu lương thực, cũng không mua được rượu, có tiệc không có rượu, tiếp đón không chu đáo xin mọi người lượng thứ.
Hắn cư xử bình thường như vậy lại khiến một đám đồng môn càng đánh giá Thẩm Liệt cao hơn vài phần, mà thứ lộ ra trong lời nói của Chử Kỳ Xương vừa rồi cũng mang ý vị sâu xa
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây