Thẩm Kim nhìn đường kẻ mà Thẩm An vạch ra cho mình, lại nhìn độ dài cành cây mà Thẩm An đã vẽ, thằng bé chưa từng làm việc ngoài đồng, hoàn toàn không biết độ khó của việc khai hoang, Thẩm Kim chỉ quan tâm một điều: “Xong việc cho tóp mỡ?”
Lời nói Thẩm An nói ra, tất nhiên sẽ không hối hận: “Ta kiểm tra nếu đạt tiêu chuẩn, không có đá và rễ cỏ, đất cũng mềm, sẽ cho ngươi một miếng tóp mỡ.”
Thẩm Kim kích động: “Được! Nói lời phải giữ lấy lời, ta đi về một chút, lập tức quay trở lại!”
Xoay ngươi chạy lon ton xuống núi.
Thẩm Ngân và Thẩm Thiết thấy Tam ca nhà mình chạy đi, vẻ mặt không thể giải thích được, nhưng lần này hai tiểu hài tử còn có việc phải làm, làm xong còn có tóp mỡ để ăn, cũng không quan tâm Tam ca làm cái gì, chổng mông lên dùng hết sức cầm miếng trúc đào đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây