“Đại tẩu, tẩu nói, có thể mua đều mua.” Lại chỉ vào một con lợn đen nhỏ: “Con này là của Tiểu Kim.”
Thẩm Liệt và Hứa chưởng quỹ đều bật cười, tiểu cô nương vừa nãy ở trong thành ý tưởng phải gọi là rất lớn, cuối cùng số tiền mà Thẩm Liệt mang theo không đủ, còn mượn một chút từ tay hắn.
Hóa ra còn sẽ cảm thấy chột dạ.
Sợ Tang La thấy hôi, mấy con lợn này đều để cách khá xa nhà.
Tang La nhìn đàn lợn vẫn luôn kêu gào đâm vào lồng, gật đầu: “Mua hay lắm, sao mua được nhiều như thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây