Tang La sửng sốt, tám trăm hộ vệ, dám mang theo ba trăm dân tị nạn, còn hộ tống nhiều vật tư như vậy, vị Thứ Sử phu nhân này cũng là người rất dũng cảm.
Nàng nghiêng đầu nói với Thẩm Ninh: “Muội đến nhà Thi nhị thẩm tử và thẩm tử Chu gia, nói với các thẩm một tiếng, ngoài thành có rất nhiều dân tị nạn đến, bảo mọi người ra xem tình hình.”
Thẩm Ninh nhìn đoàn người dân tị nạn y phục rách rưới vừa đi qua, gật đầu chạy vào trong thôn trang, Tần Phương Nương phản ứng lại chậm một bước, nói: “A La ý của ngươi là...... Bọn họ là người của Thiệp Châu chúng ta?”
Tang La không gật đầu, nói: “Chỉ là phỏng đoán, khả năng là khi chiến loạn chạy trốn ra khỏi Thiệp Châu hoặc là bị loạn quân dẫn ra ngoài, đương nhiên, cũng có khả năng chỉ là cháu nghĩ nhiều cũng chưa biết được.”
Nàng chỉ nghĩ đến mấy toà thành trống huyện Kỳ Dương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây