Năm nay ở trên núi, Tang La đã thử dùng một mảnh đất nhỏ để kiểm tra cách trồng cẩn thận, thu hoạch bằng cách trồng cẩn thận thực sự rất cao, nhưng cũng phí rất nhiều củ giống, Trần bà tử ngẫm nghĩ, nói: “Ta nhớ mùa xuân năm nay ngươi có ba mẫu đất trồng cẩn thận, trồng khoảng hai trăm cân củ giống?”
Khi bọn họ chạy trốn vào núi trong nhà có cân, những thứ này mua không hề rẻ, không ai nỡ vứt đi, cũng mang theo, đương nhiên, cân nhỏ dùng trong nhà tất nhiên sẽ không cân hết mọi củ giống mang trồng, chỉ cân đại khái, phần lớn đều dựa vào áng chừng để tính ra.
Tang La gật đầu: “Đúng vậy, năm nay chỉ là trồng thử, năm sau dự định chia đất thành mấy mảnh, lại thử trồng mật độ khác nhau xem phát triển như thế nào, sản lượng ra làm sao. Chẳng qua tình hình trước mắt của Thiệp Châu, quan phủ cũng không dễ dàng, cháu dự định bốn năm trăm cân khoai mài mang ra chuyến này đều đưa hết cho quan phủ, củ giống để nhà trồng thì lấy phần còn giữ lại trong núi.”
Bọn họ vội vàng ra ngoài, ra ngoài xong lại vội vàng khai hoang đất, mấy người thân thủ tốt vẫn luôn bận rộn giúp quan phủ chiêu dụ sơn dân ra ngoài, cho nên trong sơn cốc ở khu vực bên trong mỗi nhà bây giờ đều còn giấu không ít thứ chưa mang ra ngoài, lương thực, khoai mài, dê nuôi trong sơn cốc.
Ánh mắt Trần bà tử đột nhiên mở to: “Các ngươi ở trên núi không phải còn bảy tám trăm củ khoai mài sao? Nguơi định đều dùng để làm củ giống hết?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây