Tần Phương Nương đang ngây người rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần: “Có phần nhỏ để ăn thử chung với nước đường, được miễn phí ăn thử đây.”
Có lẽ là bị Tang La ảnh hưởng, lúc nàng ấy nói lời này, âm thanh cũng đã lớn hơn một chút, ban đầu vẫn chưa thích ứng được, nhưng sau khi nói vài câu thì âm thanh cũng đã trơn tru hơn, giọng không nhỏ nhẹ giống như nói chuyện bình thường nữa mà ngày càng vang lên.
Lúc này mới giống như là đang rao hàng.
Sau đó Tần Phương Nương mới phát hiện, tựa hồ cũng chẳng phải là việc gì to tát, có lần đầu thì những lần sau không còn cảm giác ngượng ngùng nữa.
Hơn nữa nhìn qua thì thấy người tới đây ngày càng nhiều, thậm chí có một vài phụ nhân đồng ý ăn thử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây