Mùa đông Vũ Định năm thứ ba, cả tháng mười và tháng mười một, đoàn người Thẩm Liệt đều bôn ba hành tẩu khắp núi rừng, đương nhiên, kết quả cũng rất khiến người hài lòng, ngoại trừ người của hai thôn kia ra ngoài, ba chuyến sau vào núi, dẫn ra đủ một trăm tám mươi ba người.
Số này là bọn họ đã dẫn hết số dân của ba bốn thôn xóm sống rải rác gần đó nghe xong chính sách xong liền đồng ý ra ngoài.
Chử Kỳ Xương lúc này nhìn thấy sáu người Thẩm Liệt liền cười đến mức không ngậm lại miệng được, không ít tiểu lại trong nha môn của châu đều biết mấy người Thẩm Liệt.
Đợi giao người cho tiểu lại ở cổng thành sắp xếp xong, Thẩm Liệt chủ động nói với Chữ Kỳ Xương tạm thời chỉ có thể làm đến đây.
Trái tim nóng hầm hập đang bay bổng của Chử Kỳ Xương lập tức bị kéo xuống: “Cái gì? Là sợ rơi tuyết sao? Giờ chẳng phải còn chưa rơi sao? Lại giúp ta một chút nữa, chỉ mong có thể có nhiều người quay về hơn trước mùa thu năm sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây