Cành cây bị đốn xuống để làm cửa đều được Thẩm Liệt chặn bên ngoài cửa gỗ, rất dễ che chắn, dọn dẹp xong liền để Tang La nghỉ ngơi, hắn cầm một bó bồ thảo chuẩn bị trải ở lối vào.
Tang La nhìn vậy, đột nhiên nói: “Chàng nằm đó không sợ gió thổi lạnh người sao?”
Nàng ngồi xuống một bên, vỗ vỗ nơi bên người: “Chia cho chàng một nửa vị trí, tấm da sói còn lại ta đắp, chàng cách gần đống lửa, hơ lửa hẳn là sẽ không lạnh đúng không?”
Thẩm Liệt sững sờ.
Này còn có thể nói lạnh sao? Hắn vội vàng lắc đầu: “Không lạnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây