Trong ngày đông bồ thảo héo úa, cộng thêm dùng để bện rèm, cắt về là có thể dùng ngay. Trần bà tử hiếm khi ra ngoài, thấy đám hài tử luyện tập cảm thấy hiếm lạ không thôi, mặt trời trên mảnh đất trống đủ chói, Thẩm Liệt dứt khoát để hết đám bồ thảo bên mảnh đất trống nơi luyện võ, bảo Tang La chờ, hắn quay lại chuyển vài chiếc ghế nhỏ tới để Tang La bọn họ ngồi bện rèm cỏ.
Bên này hắn vừa đi, bên kia Trần Đại Sơn vừa nhìn thấy bọn họ trở về, không làm nhị sư phụ nữa, mặc đám hài tử tự mình luyện tập, thấy bên cạnh nãi nãi nhà mình còn có Cam thị và Tang La, đi vài bước theo sát Thẩm Liệt, nhỏ giọng hỏi: “Thế nào rồi? Bên phía Chu gia có đồng ý không?”
Hắn thấy vẻ mặt của nãi nãi nhà mình tràn đầy ý cười.
Thẩm Liệt nghĩ đến những lời nói thì thầm mà Tang La vừa nói với lão thái thái, trên mặt nở nụ cười: “Nãi nãi ngươi nói không có chuyện mới lần đầu tiên đã đồng ý, còn phải để ngày kia lại đi thêm một chuyến nữa, chẳng qua ta thấy có thể thành công.”
Nhỏ giọng nói: “Chúc mừng ngươi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây