Nhìn thấy Tang La từ xa, Chu Cát không khỏi nhìn phía sau nàng, cũng không nhìn thấy người đã không gặp gần hai tháng, chẳng qua nhìn thấy Trần bà tử, cũng không quan tâm đến cảm giác mất mát, vội vàng sửa sang lại biểu cảm đi theo phía sau nương cùng qua đón tiếp.
Trần bà tử từ khi thấy Chu Cát đi ra liền không âm thầm đánh giá, cô nương này rõ ràng đã trưởng thành hơn, nhớ tới tối hôm qua tôn nhi nhờ bà ấy tìm người tới thăm dò ý kiến của Chu gia, vết nhăn khi cười bên khoé mắt của Trần bà tử đều xếp chồng lên nhau, kéo Chu Cát, không khỏi khen ngợi một hồi.
Mọi người trong Chu gia đều có thể sống khoẻ mạnh như vậy, còn có thể sống tốt như bây giờ, đều nhờ vào Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn giúp đỡ, thấy Trần bà tử và Tang La đến, tức phụ Chu Lại Tử cực kỳ nhiệt tình, mở miệng mời mấy người vào nhà ngồi.
Trần bà tử làm sao có thể từ chối, mỉm cười nhìn về phía mẫu nữ hai người Chu gia đi ra, đằng sau là bức tường viện cao: “Các ngươi sống ở đây?”
Tức phụ Chu Lại Tử mỉm cười: “Đúng vậy, vẫn là nhờ có Đại Sơn, Thẩm Liệt và nhà Hứa chưởng quỹ giúp đỡ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây