“Chúng ta đều suýt chết ở trong huyện, ngày tháng như vậy, không thể vì sống tốt mấy ngày mà quên đi, không quên khổ mới không quên ân tình.”
Thẩm Kim vừa nói vừa khóc, những lời nói này, trước kia chỉ là một loại ý thức trong lòng thằng bé, đến hôm nay vừa dạy vừa khuyên hai đệ đệ mới như nước chảy từ bị chặn đến thuận lợi trôi chảy.
Cũng chính vào lúc này, Thẩm Kim mới thực sự nhận ra tâm bệnh của mình rốt cuộc là gì.
Không chỉ là cơn ác mộng trong huyện, cũng không chỉ là những suy nghĩ cẩn thận ẩn giấu trong sâu thẳm trái tim không dám nói ra lại bị Vương Xuân Nương vạch trần, ẩn sâu hơn vẫn là không cách nào đối mặt với chính mình của quá khứ.
Chỉ khi thực sự nếm trải mùi vị sắp bị đói chết mới biết sự tàn nhẫn của cha nương nó lúc đó, nhưng phải chăng chỉ có cha nương nó mới tàn nhẫn? Nó làm sao không tàn nhẫn? Trong mấy tháng sau khi phân gia kia, cuộc sống của đại tẩu, Tiểu An và A Ninh có thực sự tốt hơn những ngày tháng mà nó trải qua mấy tháng trước không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây