Thằng bé nói chuyện giấu giấu diếm diếm, Thẩm Thiết không hiểu ý nghĩa bên trong, nhưng Thẩm Ngân chỉ vừa nghe xong liền biết, hơi thở nặng nề hơn vài phần, thân thể không khỏi run rẩy.
Thẩm Kim cũng không doạ nó, nó chỉ biết, nếu bây giờ nó không tỉnh táo hiểu rõ tình lý bên trong, để những lời ngu xuẩn kia cắm rễ trong lòng mới là điều tệ nhất.
Thấy nó nghe hiểu, Thẩm Kim mới nói tiếp: “Thật ra a tỷ còn không sống được đến lúc vào huyện thành, hoặc là càng sớm hơn, khi còn ở trong thôn, bởi vì không còn lương thực sẽ bán a tỷ đi đổi lấy lương thực, giống như Mỹ Nương tỷ.”
Thằng bé nói đến đây, giọng nói liền khô khan, khi đối mặt với Vương Xuân Nương cảm xúc nhất thời mất khống chế mới nói nhiều như vậy, bây giờ bình tĩnh lại một chút, lại có Thẩm Thiết ở đây, cũng không dám cẩn thận nói ra Điềm Nha được Vương Mỹ Nương đưa về như thế nào, thảm trạng của Vương Mỹ Nương lại là như thế nào.
Thật ra, cho dù là nương nó sẽ bảo vệ bọn nó, nhưng sẽ bảo vệ Thẩm An và Thẩm Ninh sao? Không chỉ không bảo vệ, liệu còn không biết có cùng tìm người mua người với cha nó hay không. Đây là câu hỏi mà một người làm nhi tử như Thẩm Kim không muốn cũng không dám nghĩ đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây