Ông trời có mắt. Lúc chạy còn kích động, vui vẻ, nhưng khi người chạy đến cách Tang La ba bước liền dừng bước chân lại, không chỉ nhìn thấy Tang La, mà còn có Thẩm Liệt, lai nhận ra hai gương mặt quen thuộc là Thi Đại Lang và Chu Tam Lang, nước mắt đúng là trực tiếp trào ra.
Vừa khóc, vừa cười, vừa lau nước mắt.
Chuyện này mà đặt vào thời bình đúng là cảnh tượng ngu ngốc, nhưng vào thời loạn lạc trước mắt có thể nhìn thấy người quen, hơn nữa không chỉ có một người quen thì như vậy đúng là không có gì kỳ lạ. Mẫu thân của Cam thị lúc này cũng chạy tới, nhìn thấy con rể, nước mắt giàn dụa rơi xuống, vừa khóc vừa cười, chẳng khác gì Đông Ca Nhi.
Lúc này Tang La cuối cùng cũng phản ứng lại, nhìn mái tóc như ổ gà của Đông Ca Nhi, ở vài nơi còn có thể nhìn thấy vết cháy, trong lòng nàng không chịu nổi nữa: “Ngươi là chạy thoát từ trong đám cháy?”
Đông Ca Nhi liên tục gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây