Tang La chẳng qua chỉ có bảy tám ngày không ra ngoài, phát hiện người ở khu vực bên trong rõ ràng đã nhiều hơn, cũng không phải đối mặt nhìn thấy bao nhiêu người, mà là quả dại có thể hái ở trong núi ít đi rất nhiều, có đến mấy cây ăn quả bọn họ phát hiện lúc trước đã bị hái đi những quả đã chín, quả chưa chín lắm vẫn để lại trên cây, bây giờ đi qua hái chỉ còn lại mỗi cái cây.
Rõ ràng đã có người tới.
Chẳng qua cũng là chuyện không thể tránh khỏi, Tang La không lo lắng, quả trên cành hết rồi, nhưng trong ngọn núi lớn này thật sự giấu không ít đồ ăn, chẳng hạn như củ mài khoảng tầm hơn hai mươi ngày nữa là có thể đào lên, lại như trong rừng tre vừa nãy đào được không ít gừng dại, lại như nấm đá mọc trong khe đá của vách đá trước mặt.
Đám người Hứa Văn Khánh thật sự cảm thấy, những chỗ bọn họ đi qua thứ gì cũng không tìm thấy, Tang La lại có thể tìm ra được đồ có thể ăn.
Gừng dại thì thôi đi, bọn họ chỉ là không nhận biết, tốt xấu gì còn nghe qua tên cái thứ được gọi là gừng này, còn thứ đen xì xì ở trên cách đá kia, thế mà cũng có thể ăn?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây