Chu Lại Tử nhìn cung tiễn Trần Đại Sơn tặng hắn thì có chút kích động, địa phương này có tường lớn vây quanh, thích hợp để quan sát, dùng cung tiễn để phòng thủ là tốt nhất. Hắn nhận lấy chiếc cung tên, xoa nhẹ rồi nói: “Tốt, đa tạ, có thứ này lại càng an toàn.”
Trần Đại Sơn gật đầu, kỳ thật trong tay áo hắn có một lọ tiễn độc, tuy tình hình còn chưa đến mức nghiêm trọng, nhưng thuốc này là của gia đình hắn, nếu hắn đưa cho người khác thì đồng nghĩa với việc hắn đã giao phó phía sau lưng mình cho người này. So với việc đưa thuốc, không bằng để cho người Chu gia bọn họ ở gần một chút để có thể chiếu ứng lẫn nhau, nhưng lại không thể để bọn họ nhìn thấy lối vào sơn động. Nên trước tiên hắn đè ép tâm tư này lại.
Chờ sau khi đoàn người Thẩm Liệt rời đi, Chu gia cẩn thận đóng cửa lại, cài then chặt chẽ, lúc này Chu nhị lang mới hỏi: “Cha, chúng ta thật sự không muốn đi tới ở gần chỗ đoàn người Thẩm Liệt sao?”
Chu Lại Tử lắc đầu: “Nếu không nhất thiết phải đi thì ta sẽ không đi.”
“Vì sao chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây