Trong ký ức của nguyên thân có loại cách ăn như vậy, hương vị khác với mứt hồng, vẻ ngoài tất nhiên càng không càng nói, hoàn toàn khác nhau.
Sơn cốc này quá nhỏ, không che không chắn, những thứ làm bằng cách phơi khô rất khó để che giấu công thức, dù sao phải sống ở thời không này cả đời, những thứ không dạy không đến nỗi khiến người trong sơn cốc chết đói, công thứ nên giấu tất nhiên vẫn phải giấu. Tang La dứt khoát không làm mứt hồng gì đó, chỉ dựa theo phương pháp ở nơi này làm hồng phơi khô.
Nghỉ ngơi một ngày, mọi chuyện ở nhà đều giao cho Thẩm An, nàng và Thẩm Ninh thu dọn đồ đạc lên đường cùng đoàn người Thẩm Liệt, như thường lệ đất đai bên ngoài sơn cốc đều phải chăm sóc, Thẩm Ninh cũng đến lúc này mới biết nhà mình ở bên ngoài sơn cốc còn có một sơn động nhỏ.
Chẳng qua giống như Thẩm An và Thẩm Kim đã từng ra ngoài, đều sẽ được dặn dò một phen, về cốc không được nhắc đến chuyện ngoài sơn cốc.
Vì sao không được nhắc tới, đừng nhìn hai hài tử này một đứa chín tuổi một đứa mười tuổi nhưng đều rất thông minh, Thẩm Liệt không nói tự bọn nó suy nghĩ cũng biết được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây