Thời cổ đại, những quả mà bọn họ hái trên núi tất nhiên không có thuốc trừ sâu, nhưng trong lòng lại không thể vứt bỏ suy nghĩ đó, cho nên Tang La vẫn bảo Thẩm Liệt mang nước vào, chỉ nhúng rửa đơn giản, có thể giữ lại càng nhiều men cái càng tốt, cũng có thể rửa sạch một ít bụi bẩn bên trên.
Hơn nửa sọt nho, rửa đến cuối cùng Thẩm Ninh mới phát hiện dưới đáy sọt có rất nhiều lá cây, đợi nhìn rõ chúng là loại lá gì, vui mừng đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Đại tẩu, tẩu còn hái lá cây thần tiên sao?”
Thẩm Liệt sững sờ, Thẩm Ninh nhỏ giọng nói với đại ca nhà mình: “Lá cây làm đậu phụ tiên tiên.”
Hai mắt con bé sáng ngời, vừa rửa nho vừa hỏi: “Đại tẩu, buổi tối làm đậu phụ thần tiên sao?”
Tang La mỉm cười: “Mang về là để thỏa mãn cơn thèm, rửa nho xong thì chúng ta đi nấu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây