Nói đến đây mặt mày hắn nhuộm ý cười: “Nếu thật sự như vậy, phải để ngày khác ăn thịt nướng đá mà nàng làm.”
Tang Lac ngước mắt lên liền đụng phải một đôi mắt chan chứa ý cười, trái tim không hiểu sao như bị thứ gì đó cào nhẹ.
Rất nhẹ, dư âm lại rất dài, mãi cho đến khi đoàn người Thẩm Liệt đều đi đến sơn động ở chỗ cao kia, rời khỏi sơn cốc, Tang La ấn lồng ngực, nơi đó vẫn còn lưu lại một loại cảm giác bủn rủn vô cùng kỳ lạ.
Cảm giác này rất lạ lẫm, nhưng Tang La sẽ không thể không hiểu được ý nghĩa trong đó.
Nàng nghĩ nàng bị sự dịu dàng và tình cảm của Thẩm Liệt đụng trúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây