Lần này Thẩm Liệt ra ngoài quá lâu, hơn hai mươi ngày, mười ngày đầu tiên trong lòng Tang La còn có thể ổn định, nhưng sau mười lăm ngày còn chưa trở về, nàng càng ngày càng lo lắng.
Cùng chạy ra khỏi sơn động với Thẩm Ninh, ở dưới lối vào nhìn thấy Thẩm Liệt ôm hài tử trong lòng, tay không xuống vách đá, cô tẩu hai người ngẩng đầu nhìn, ánh mắt tràn đầy vui mừng.
Thẩm Ninh nghe tin mấy huynh đệ Thẩm Kim sắp đến, kích động không thôi, lúc này nhìn thấy đại ca ôm hài tử xuống, liền đứng đoán: “Đại tẩu, tẩu nói người xuống là ai? Điềm Nha?”
Thấy thân hình kia lại không giống lắm, con bé lại đoán: “Là Tiểu Thiết?”
Tang La gật đầu: “Giống Tiểu Thiết, người xuống liền biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây