Lý thị túm lấy thằng bé, lắc đầu, hít một hơi rồi mới nói: “Vô dụng, nương không được nữa, sức lực không đủ.”
Nói đến đây, bà ta nhìn Thẩm Kim, còn nhìn về phía cửa túp lều, nước mắt lăn xuống: “Các con phải làm sao đây.”
Bà ta sai rồi, lúc đầu lẽ ra nên để Tiểu Kim chạy trốn, trốn trong hang, ít nhất còn có một người có thể sống.
Khu vực túp lều của huyện học, bên ngoài lều của Thẩm gia có rất nhiều người vây quanh.
Khi Hứa chưởng quỹ đi theo Hứa thúc tới, cảnh tượng nhìn thấy chính là gần lán của tam phòng Thẩm gia bị đám người đứng vây chật cứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây