Trần bà tử đặt chậu gốm đã rửa sạch vào trong sọt của nàng, đứng bên cạnh nhìn, không thể nhìn được mà lắc đầu, trong lòng bắt đầu tò mò Tang La này lúc trước có xuất thân như thế nào, nhìn thế nào cũng không giống nương tử nhà nông.
Chẳng qua Trần bà tử là người luôn có ý thức rất mạnh về ranh giới, cũng chỉ lẩm bẩm trong lòng một tiếng, chuyện này Tang La không chủ động nói, bà ấy cũng không nhiều chuyện đi hỏi, tiếp tục ngồi xuống se đay, câu được câu không mà nói chuyện với Tang La.
Thấy thời gian gần đến, Trần bà tử đi tới, bảo Tang La dừng tay, cầm lấy một nắm gạo trấu lẫn lộn ra cẩn thận nhìn kỹ, xoay người vào phòng lấy một cái nia, một cái chổi nhỏ làm từ cây lau sậy và một tấm lót đan bằng tre ra.
Trải tấm lót ở góc một góc trong viện cách xa nhà bếp nhất, để cây chổi ở bên trên, lúc này mới bảo Tang La dừng tay, đưa cái nia qua, lại có chút do dự nhìn Tang La: “Biết sàng trấu không?”
Không phải bà ấy đánh giá thấp nàng, mà là sàng gạo không như đãi gạo, chỉ cần có sức là được, cái này cần có chút kỹ thuật, không có chút công phu trên người, gạo trên nia có thể rớt hết xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây