Động tác ăn của Lý thị dừng lại, mới nói: “Ta đói quá, không ăn nhiều một chút thì không có sức.”
Giọng nói vô cùng yếu ớt, vốn dĩ đổ bệnh đã lâu vừa mới khỏe lại một chút, mấy tháng đói bụng, sau khi vào thành khó càng thêm khó, hôm nay đi tìm Điềm Nha đều dựa hết vào chí khí mới cầm cự được.
Thẩm Tam nhìn Lý thị, nhớ tới vào năm chạy nạn kia lúc người nhà nọ sắp chết, quá giống.
Cho nên ông ta không cảm thấy Lý thị ăn như vậy có gì không ổn.
Trái tim Thẩm Kim lại nghe đến run rẩy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây