Trống trận ở cổng thành vang lên một hồi, mọi người cũng chạy tán loạn vào các con đường tắt trong huyện như thủy triều. Hai bên cổng thành đều là địch tập kích, muốn chạy trốn cũng không chỗ để trốn. Trong lúc hoang mang lo sợ, bọn họ vô thức trở về túp lều tìm người thân cận nhất.
Lý thị cuối cùng cũng có thể thở được, tóc mai bà ta tán loạn, bên tai có thể nghe thấy tiếng khóc lóc kêu rên thảm thiết, nhưng những âm thanh đó chỉ nghe qua tai chứ không vào được trong lòng. Trong lòng bà ta lúc này đây chỉ nghĩ đến thịt khô đã bị cướp của mình, quay người lại tìm thịt khô của bà ta, nhưng làm gì còn thịt khô nữa?
Lý thị khóc a a, đưa tay tát mình, một bạt tai lại một bạt tai, đau đớn và rơi nước mắt cũng không ngăn không được cơn tuyệt vọng.
Lúc này đám người đã sơ tán đi rất nhiều rồi, bà ta ôm gối ngồi xổm xuống khóc. Bà ta vừa ngồi xổm xuống, cách màn nước mắt tựa như thấy được một hạt đậu nành tròn vo bên chân.
Đậu tương!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây