Lư bà tử chỉ cảm thấy, mọi bận tâm của đời bà ấy đều xuất phát từ Vương Xuân Nương.
Cho không, không lấy cũng bị ép phải lấy.
Nhìn tôn nhi tôn nữ quỳ gối trước mặt mình, bà ấy không nói ra được lời oán trách, phàm là con cái mềm lòng với thân nương cũng rất bình thường, bình thường đến không thể bình thường hơn.
Bà ấy chỉ hỏi tôn nhi tôn nữ: “Các cháu cảm thấy cha các cháu làm vậy là quá tàn nhẫn?”
Cũng không cần hai hài tử trả lời, đều quỳ xuống cầu xin rồi, còn không cảm thấy quá tàn nhẫn thì là gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây