Thẩm An nhớ lại tình cảnh hồi nãy, sau đó lại nghĩ tới lúc đại ca hắn nói những lời này, rồi lại nhớ đến thần sắc trên mặt Vương Xuân Nương lúc nãy - là trào phúng sao?
Đôi môi cậu bé mím chặt lại, trong lòng vô cùng khó chịu.
Đại ca và Đại Sơn ca cực cực khổ khổ dẫn theo mọi người bôn ba mấy tháng trời, đến đêm qua mới có thể tính là yên ổn xuống dưới, này chỉ vừa mới muốn dẫn mọi người ra ngoài kiếm chút lương thực, trước khi ra ngoài nói vài câu còn không được à?
Trào phúng cái gì? Dựa vào cái gì mà trào phúng?
Cậu bé tức giận đưa mắt nhìn phía đối diện sơn cốc, đi vòng được núi một lát là sẽ tới nhà của Vương Xuân Nương, cho dù có là mẹ ruột của Hổ Tử thì cậu cũng tức giận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây