Ngụy Thanh Hòa không biết trồng trọt, nhích lại gần quan sát vài lần, chỉ cảm thấy nếu trồng trọt theo cách này, cho dù chỉ là trồng rau thôi thì cũng có được rất nhiều thú vui thôn dã, cho nên cũng lập tức học theo, còn khen ngợi nàng đầu óc thông minh, nhanh chóng chạy về sơn động của mình nói cho Hứa lão thái thái và mấy đứa nhỏ.
Tang La nghĩ thầm cũng đã đến lúc phải lên kế hoạch lên men phân bón rồi. Nếu như mà vẫn cứ trồng rau giống như cách ở thôn Thập Lý, cầm phân chuồng trực tiếp tưới lên, vậy lỗ mũi của nàng phải chịu khổ rồi.
Hai người kia khiêng theo gỗ bỏ chạy, lúc này người một nhà là Thẩm Liệt mới có cơ hội lên tiếng nói: “Chúng ta còn phải đốn thêm một ít cây cối nữa, có lẽ là sẽ không mất quá nhiều thời gian, tạm thời chỉ cần đốn ít cây đủ dùng trong mấy ngày nay là được rồi, sơn động nàng cũng chỉ cần dọn dẹp sơ qua là được, không cần quá gấp gáp, chuyện còn lại cứ chờ lát nữa ta làm tiếp.”
Tang La gật đầu nói: “Được, ngươi cũng không cần gấp, cứ lo làm việc của ngươi đi, mấy chuyện bên này của ta đều là việc nhẹ nhàng, không có gì vất vả cả.”
Thẩm Liệt đi vào sơn động nhìn xem, thấy muội muội cũng đang đào đất đào đá giúp, lúc này mới hơi yên tâm một chút, vội vàng xoay người đi khiêng gỗ, tranh thủ gom đủ gỗ để nhanh chóng chạy về bên này giúp đỡ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây