Ăn cơm chiều xong lại nấu nước ấm, mọi người thay phiên nhau lau người, trong và ngoài sơn động đều có một đống lửa được dựng lên từ mấy hòn đá, dùng để chiếu sáng, ai muốn lau người thì đóng cửa sơn động lại, mọi người sẽ tránh đi chỗ khác nhường chỗ là được.
Đi suốt sáu ngày trời, nếu không phải hiện tại còn là đầu xuân, thời tiết còn lạnh thì có lẽ cơ thể mọi người đều đã bốc mùi hết rồi.
Chờ đến khi rửa mặt, thay quần áo sạch sẽ xong thì đã là cuối giờ Tuất, dập tắt đống lửa bên ngoài sơn động, cẩn thận rải ít thuốc bột lên bên ngoài cửa động, đóng cánh cửa gỗ giản dị của sơn động lại là coi như an toàn.
Bởi vì buổi sáng vừa mới bắt được rắn nên mọi người đều hơi bị ám ảnh tâm lý, nương theo ánh lửa, Trần lão thái thái, Lư lão thái thái và tức phụ của Chu Thôn Chính còn lục lọi trong mấy thứ nhà mình mang đến, tìm ra đèn dầu đốt lên, cả đám người kiểm tra toàn bộ từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới sơn động một lượt, đến cả đống lương thực để trên kệ để hàng cũng kiểm tra cẩn thận một lần, xác định không có bất cứ con rắn nào bò vào sơn động trong lúc bọn họ không chú ý đến, sau đó mới thổi tắt đèn dầu, nương theo ít ngọn lửa sắp tàn từ đống lửa kia các gia đình đều tự sắp xếp nhà mình nằm xuống đất ngủ.
Cũng không có ai nằm xuống là ngủ ngay, đây là ngày đầu tiên bọn họ đến nơi này, đương nhiên là đều có người mình nhớ thương, sui gia, cha mẹ, huynh đệ, đương nhiên cho dù có nhớ thì cũng chỉ có thể cùng người nhà nói chuyện vài câu mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây